Những Người Lữ Hành Hy Vọng

Thánh Êlisabét – Thân Mẫu Gioan Tẩy Giả

Trong những ngọn đồi xứ Giuđê, một cuộc gặp gỡ thẳm sâu đã diễn ra, một cuộc gặp gỡ không chỉ nối kết hai gia đình mà còn bắc một nhịp cầu thiêng liêng giữa Cựu Ước và Tân Ước. Đó là cuộc gặp gỡ giữa hai người phụ nữ mang thai, một già một trẻ, mà trong cung lòng các bà đang cưu mang tương lai của lịch sử cứu độ. Giữa khung cảnh khai mở của Tin Mừng, Thánh Êlisabét hiện ra không phải là một nhân vật phụ, mà là một chứng nhân then chốt, một người nữ đứng ở ngưỡng cửa của Giao Ước Mới. Bà là con gái của dòng dõi tư tế Cựu Ước, nhưng nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần, bà đã trở thành vị ngôn sứ đầu tiên của Giao Ước Mới. Vai trò của bà thật đa diện: là mẹ của Đấng Tiền Hô, là người thân của Đức Trinh Nữ Maria, và là tiếng nói đầu tiên của nhân loại trong Tân Ước đã tuyên xưng một cách tiên tri rằng Đức Maria là “Thân Mẫu Chúa tôi”.  

Cuộc đời của Thánh Êlisabét là một bản giao hưởng của niềm tin kiên định, sự chờ đợi nhẫn nại và niềm vui vỡ òa, một hình mẫu rạng ngời cho mọi tâm hồn đang tìm kiếm Thiên Chúa. Qua câu chuyện của bà, Giáo hội tìm thấy một sự hiểu biết sâu sắc hơn về sự khiêm nhường, lòng hiếu khách và khả năng nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong những hoàn cảnh bất ngờ nhất.

I. Tiểu Sử và Bối Cảnh Kinh Thánh

Một Di Sản Tư Tế

Tin Mừng theo Thánh Luca giới thiệu Thánh Êlisabét là người “thuộc dòng dõi tư tế Aharon” (Lc 1,5). Chi tiết này mang một ý nghĩa thần học sâu sắc. Dòng dõi Aharon là dòng tộc được Thiên Chúa tuyển chọn để thi hành các phận vụ thánh thiêng trong Đền Thờ Giêrusalem, một gia tộc sống trong sự mật thiết với Lề Luật và các lời sấm của ngôn sứ. Hôn nhân của bà với ông Dacaria, một tư tế thuộc phiên Abia, đã tạo nên một gia đình ở chính tâm điểm đời sống phụng vụ và giao ước của dân Israel.  

Ngay cả tên của bà, Êlisabét (tiếng Hípri là Elisheba, tiếng Hy Lạp là Ἐλισάβετ), cũng đã nói lên căn tính và vận mệnh của bà. Tên này có nghĩa là “Thiên Chúa là lời thề của tôi”, “người thờ phượng Thiên Chúa”, hoặc “Thiên Chúa là sự hoàn hảo của tôi”. Tên của bà là một lời tuyên xưng đức tin, một sự phản ánh cuộc đời sống cho Thiên Chúa và được Ngài đoái thương một cách đặc biệt.  

“Công Chính trước Mặt Thiên Chúa”

Thánh Luca mô tả vợ chồng bà Êlisabét và ông Dacaria là những người “công chính trước mặt Thiên Chúa, hằng tuân giữ mọi điều răn và mệnh lệnh của Chúa, không ai chê trách được gì” (Lc 1,6). Lời khẳng định này mang một sức nặng thần học phi thường.  

Trong Kinh Thánh, tính từ “công chính” (dikaios) hiếm khi được dùng để chỉ một người phụ nữ. Khi được dùng, như trường hợp bà Tama (St 38,26), nó thường nằm trong một bối cảnh phức tạp. Tuy nhiên, sự công chính của bà Êlisabét được trình bày như một trạng thái trung thành kiên định, trọn vẹn và không thể chê trách đối với giao ước của Thiên Chúa. Thánh Luca đã có chủ ý khi giới thiệu bà theo cách này. Ngài muốn thiết lập một điểm thần học quan trọng: tình trạng son sẻ của bà không phải là một hình phạt cho tội lỗi—một giả định phổ biến trong văn hóa thời đó—mà là một sự trống rỗng thiêng liêng mà Thiên Chúa dự định sẽ lấp đầy một cách kỳ diệu. Sự “công chính” của bà không chỉ là một phẩm chất đạo đức, mà còn là mảnh đất đã được chuẩn bị, màu mỡ cho công trình cứu độ mới mẻ và bất ngờ của Thiên Chúa. Chính đức hạnh của lòng trung thành kiên nhẫn và tin tưởng này đã khiến bà xứng đáng đón nhận cuộc “viếng thăm” của Thân Mẫu Chúa mình.  

Nỗi “Ô Nhục” của Tình Trạng Son Sẻ

Trong xã hội Israel cổ đại, việc không có con bị xem là một gánh nặng cả về văn hóa lẫn tâm linh. Nó thường bị coi là một sự “ô nhục” (oneidos) hay một dấu chỉ cho thấy không được Thiên Chúa đoái thương, và là một nguồn đau khổ cá nhân sâu sắc. Bà Êlisabét đã phải mang nỗi đau này trong nhiều năm.  

Tuy nhiên, câu chuyện của bà nằm trong một truyền thống Kinh Thánh phong phú về những người phụ nữ son sẻ nhưng trung thành, những người đã sinh ra những người con có vai trò quyết định trong lịch sử cứu độ. Đó là bà Sara (mẹ của Ixaác), bà Rêbêca (mẹ của Giacóp), bà Rakhen (mẹ của Giuse), mẹ của Samson, và bà Anna (mẹ của Samuel). Mô-típ này cho thấy bà Êlisabét là một nhân vật then chốt trong phương cách nhất quán của Thiên Chúa: Ngài thường hành động qua những điều không thể đối với con người để chứng tỏ quyền năng và lòng trung thành của Ngài.  

II. Câu Chuyện Kinh Thánh: Lời Hứa và Sự Chuẩn Bị

Lời Truyền Tin cho Ông Dacaria

Câu chuyện của bà Êlisabét bắt đầu với một biến cố thần linh trong Đền Thờ. Khi ông Dacaria, chồng bà, đang thi hành phận sự tư tế, Tổng lãnh thiên thần Gáprien đã hiện ra với ông (Lc 1,8-23). Lời hứa của thiên thần thật rõ ràng: “Bà Êlisabét, vợ của ông, sẽ sinh cho ông một đứa con trai.” Tuy nhiên, đối diện với lời hứa thần linh này là sự nghi ngờ của con người. Vì sự hoài nghi của mình, ông Dacaria đã bị câm. Tình trạng câm lặng này không chỉ là một hình phạt, mà còn là một sự im lặng thánh thiêng, một thời gian chờ đợi và suy ngẫm, mà chỉ có thể được phá vỡ bởi một bài ca ngợi khen. Sự im lặng của ông Dacaria càng làm nổi bật đức tin không lay chuyển của bà Êlisabét sắp được tỏ bày.  

Năm Tháng Ẩn Dật và Tạ Ơn

Sau khi thụ thai, bà Êlisabét “ẩn mình năm tháng” (Lc 1,24-25). Giai đoạn này không phải là thời gian ẩn náu trong xấu hổ, mà là một cuộc tĩnh tâm thiêng liêng để chiêm niệm, cầu nguyện và tạ ơn—một thời gian để “gìn giữ Lời Chúa trong lòng mình”.  

Những lời bà thốt lên trong thời gian này thật sâu sắc: “Chúa đã làm cho tôi như thế đó, khi Người thương cất đi cho tôi nỗi ô nhục với người đời” (Lc 1,25). Lời tuyên bố này chính là bài ca Magnificat của riêng bà, một bài thánh ca thầm lặng ngợi khen, nhìn nhận sự can thiệp cá vị, đầy lòng thương xót và mang tính biến đổi của Thiên Chúa trong cuộc đời bà. Bà không chỉ nhận ra một phép lạ, mà còn cảm nhận được tình yêu thương của Thiên Chúa đã xóa đi gánh nặng mà bà đã mang trong nhiều năm.  

III. Cuộc Thăm Viếng: Gặp Gỡ Thánh Thiêng Giữa Hai Người Mẹ

Cuộc gặp gỡ giữa Đức Maria và bà Êlisabét là một trong những phân cảnh cảm động và giàu ý nghĩa thần học nhất của Tin Mừng. Nó không chỉ là một chuyến thăm họ hàng đơn thuần mà là một cuộc thần hiện, một sự mặc khải về công trình cứu độ đang được thực hiện.

Một Hành Trình Vội Vã Thánh Thiêng

Thánh Luca kể lại rằng Đức Maria đã “vội vã” (meta spoudes) lên đường đến miền đồi núi (Lc 1,39). Sự vội vã này không phải là sự nôn nóng của con người, mà là một sự thúc đẩy thánh thiêng, một sự thôi thúc của Thánh Thần. Đó là lòng nhiệt thành của Con Thiên Chúa trong lòng Mẹ, Đấng háo hức bắt đầu sứ mạng thánh hóa của mình. Đó là hành trình của Hòm Bia Giao Ước Mới, mang Sự Hiện Diện sống động của Thiên Chúa đến với dân Ngài.  

Lời Chào Tiên Tri của Thánh Êlisabét (Luca 1:41-45)

Phân đoạn này là tâm điểm của câu chuyện về bà Êlisabét, nơi những lời nói được Chúa Thánh Thần linh hứng của bà đã mặc khải những chân lý sâu xa nhất.

  • “Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy Thánh Thần.” (c. 41) Đây là hành động tiên tri đầu tiên của Thánh Gioan Tẩy Giả. Đó là một cú nhảy (skirtao) đầy niềm vui, một vũ điệu nhận biết trước sự hiện diện của Chúa mình. Các Giáo phụ và các nhà thần học như Thánh Tôma Aquinô xem đây là khoảnh khắc thánh hóa của Gioan, khi ông được tẩy sạch khỏi tội nguyên tổ. Việc bà Êlisabét được tràn đầy Thánh Thần là hệ quả trực tiếp của cuộc gặp gỡ với Đức Kitô, được trung gian qua tiếng chào của Đức Maria.  
  • “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người Con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.” (c. 42) Đây là một lời tuyên bố tiên tri, một lời chúc tụng (eulogia) công bố sự diễm phúc độc nhất vô nhị của Đức Maria. Lời này vang vọng lại những lời chúc phúc dành cho các nữ anh hùng Cựu Ước đã giải thoát Israel, như bà Giaên (Tl 5,24) và bà Giuđitha (Gđt 13,18), nhưng nâng Đức Maria lên một địa vị hoàn toàn mới và vô song. Những lời được linh hứng này đã trở thành nền tảng Kinh Thánh cho phần thứ hai của kinh   Kính Mừng.  
  • “Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?” (c. 43) Câu hỏi khiêm tốn và đầy kinh ngạc của bà Êlisabét, “Bởi đâu tôi được diễm phúc này?”, là một sự song hành bằng lời nói trực tiếp và không thể nhầm lẫn với tiếng kêu của Vua Đavít trong 2 Samuel 6,9: “Làm sao Hòm Bia của ĐỨC CHÚA lại đến với tôi được?”. Mối liên hệ biểu tượng này càng được củng cố bởi các chi tiết khác: Đavít nhảy múa trước Hòm Bia; Gioan nhảy lên trong lòng mẹ. Hòm Bia ở lại nhà ông Ôvết Êđôm ba tháng; Đức Maria ở lại với bà Êlisabét khoảng ba tháng.   Sự song hành được Thánh Thần linh hứng này mặc khải Đức Maria chính là Hòm Bia Giao Ước Mới. Hòm Bia cũ chứa các tấm bia đá Lề Luật, một bình manna, và cây gậy tư tế của Aharon. Hòm Bia mới, Đức Maria, cưu mang sự hoàn tất của những hình ảnh tiên trưng này: Ngôi Lời hằng sống của Thiên Chúa làm người, Bánh thật từ trời xuống, và vị Thượng Tế vĩnh cửu. Việc bà Êlisabét sử dụng tước hiệu “Chúa tôi” (   mou Kyriou) là một lời tuyên xưng Kitô học sâu sắc và sớm nhất về thiên tính của Chúa Giêsu.  
  • “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.” (c. 45) Lời chúc phúc cuối cùng này, một lời makarismos, ca ngợi đức tin (pistis) của Đức Maria như là sự đáp trả thiết yếu của con người đã mở ra cánh cửa cho kế hoạch của Thiên Chúa. Nó tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ, ngầm ẩn với sự nghi ngờ của chính chồng bà là ông Dacaria. Do đó, bà Êlisabét trở thành tiếng nói của Giáo hội, tôn vinh đức tin là nền tảng của mọi phúc lành.  

Sự Ra Đời và Việc Đặt Tên cho Gioan

Trong cảnh cắt bì cho Gioan (Lc 1,57-64), bà Êlisabét một lần nữa chứng tỏ lòng trung thành kiên định của mình. Bà thách thức truyền thống gia đình và áp lực xã hội khi khăng khăng: “Không, phải đặt tên cho cháu là Gioan,” để tuân theo mệnh lệnh của thiên thần. Đức tin vững chắc của bà đã thúc đẩy ông Dacaria, người vẫn còn câm, xác nhận cái tên bằng văn bản. Chính hành động vâng phục này cuối cùng đã mở miệng lưỡi ông để cất lên bài ca Benedictus ngợi khen Thiên Chúa.  

IV. Phụng Vụ và Lòng Tôn Kính

Di sản của Thánh Êlisabét tiếp tục sống động trong đời sống phụng vụ và lòng sùng kính của Giáo hội. Bà không chỉ là một nhân vật lịch sử mà còn là một sự hiện diện thiêng liêng trong lời cầu nguyện hàng ngày của các tín hữu.

Ngày Lễ trong Lịch Phụng Vụ

Có sự khác biệt về ngày kính nhớ Thánh Êlisabét và Thánh Dacaria trong các truyền thống phụng vụ khác nhau, điều này phản ánh sự đa dạng phong phú trong Giáo hội hoàn vũ. Việc hiểu rõ những khác biệt này giúp chúng ta có một cái nhìn chuyên sâu về thực hành phụng vụ.

Sự phân biệt cốt lõi nằm ở Sách Các Thánh của Rôma (Roman Martyrology) và Lịch Phụng Vụ Chung Rôma (General Roman Calendar). Sách Các Thánh, danh mục chính thức và toàn diện nhất của Giáo hội về các vị thánh, ghi lễ kính Thánh Dacaria và Thánh Êlisabét vào ngày 23 tháng 9. Tuy nhiên, Lịch Phụng Vụ Chung Rôma, vốn điều chỉnh các cử hành Thánh Lễ và Các Giờ Kinh Phụng Vụ hàng ngày cho Nghi lễ Rôma, lại quy định một lễ nhớ tự do vào ngày 5 tháng 11. Hình thức Ngoại thường (Nghi lễ Tridentine) cũng kính nhớ các ngài vào ngày 5 tháng 11.  

Bảng dưới đây cung cấp một tài liệu tham khảo rõ ràng:

Nghi Lễ / Truyền ThốngNgày LễGhi Chú
Nghi lễ Rôma (Lịch Chung)5 tháng 11Lễ nhớ tự do kính Thánh Dacaria và Thánh Êlisabét.
Nghi lễ Rôma (Sách Các Thánh)23 tháng 9Ghi nhớ chính thức trong danh mục các thánh của Giáo hội.
Nghi lễ Rôma (Ngoại thường)5 tháng 11Kính Thánh Dacaria và Thánh Êlisabét.
Nghi lễ Ambrosian (Milan)5 tháng 11Lễ nhớ Thánh Êlisabét và Thánh Dacaria.
Chính Thống giáo, Anh giáo, Lutheran5 tháng 9Lễ kính Ngôn sứ Dacaria và Bà Êlisabét Công chính.
Giáo hội Armenian9 tháng 4  
Giáo hội Coptic10 tháng 2  

Trong Phụng Vụ Lời Chúa

Mặc dù lễ nhớ tự do ngày 5 tháng 11 thường sử dụng các bài đọc của ngày thường trong tuần , câu chuyện của bà Êlisabét và ông Dacaria là trung tâm của các bài đọc riêng trong các lễ trọng khác:  

  • Lễ Đức Mẹ Thăm Viếng (31 tháng 5): Bài Tin Mừng là Luca 1,39-56, tường thuật trực tiếp cuộc gặp gỡ của bà với Đức Maria.  
  • Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả (24 tháng 6): Các bài Tin Mừng tập trung vào Luca 1,57-66, 80, mô tả chi tiết việc sinh ra và đặt tên cho Gioan, nơi lòng trung thành của bà Êlisabét đóng vai trò quyết định.  

Trong Các Giờ Kinh Phụng Vụ và Kinh Nguyện Sùng Kính

Sự hiện diện của bà Êlisabét sống động trong lời cầu nguyện của Giáo hội. Những lời của bà, “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ…”, được lặp lại vô số lần mỗi ngày trong kinh Kính Mừng. Toàn bộ bối cảnh câu chuyện của bà được nhắc lại trong các lời nguyện chính yếu hàng ngày của Giáo hội: bài ca Benedictus (Thánh ca của Dacaria) trong Giờ Kinh Sáng và bài ca Magnificat (lời đáp của Đức Maria trước lời chào của bà Êlisabét) trong Giờ Kinh Chiều. Điều này cho thấy vai trò nền tảng và không thể thiếu của bà trong linh đạo Công giáo.  

Quan Thầy

Thánh Êlisabét là vị thánh quan thầy của các phụ nữ mang thai, các bà mẹ mong con, và các cặp vợ chồng hiếm muộn. Vai trò quan thầy này xuất phát một cách tự nhiên và trực tiếp từ câu chuyện Kinh Thánh của bà: việc mang thai kỳ diệu của chính bà lúc tuổi già và cuộc gặp gỡ đầy phúc lành, nâng đỡ với Thân Mẫu Thiên Chúa khi Mẹ đang mang thai.  

V. Các Bình Luận và Bài Học Thiêng Liêng

Cuộc đời và những lời nói của Thánh Êlisabét đã trở thành nguồn suy niệm phong phú cho các Giáo phụ, các vị Giáo hoàng và các nhà thần học qua nhiều thế kỷ.

Bình Luận từ Truyền Thống

Các nhà bình luận nhấn mạnh cuộc Thăm Viếng không chỉ là một sự kiện lịch sử mà còn là một cuộc thần hiện. Các chủ đề chính được khai triển bao gồm: Đức Maria là Hòm Bia Giao Ước Mới, sự thánh hóa của Gioan trong lòng mẹ, vai trò trung tâm của Chúa Thánh Thần, và niềm vui sâu sắc của cuộc gặp gỡ, vốn là hình ảnh tiên trưng cho niềm vui của Giáo hội khi gặp gỡ Đức Kitô trong Thánh Thể.  

Các Nhân Đức của Thánh Êlisabét

  • Đức Tin và Lòng Kiên Nhẫn (Fides et Patientia): Cuộc đời bà là một bài học bậc thầy về việc tin tưởng vào thời điểm của Thiên Chúa. Bà đã chờ đợi hàng thập kỷ, nhưng đức tin của bà vẫn “không lay chuyển”. Câu chuyện của bà dạy rằng sự trì hoãn của Thiên Chúa không phải là sự từ chối, và thời điểm của Ngài luôn hoàn hảo.  
  • Đức Khiêm Nhường và Niềm Vui (Humilitas et Gaudium): Bà không hề có một chút ghen tị nào đối với người em họ trẻ tuổi đang cưu mang Đấng Mêsia. Thay vào đó, lòng bà tràn ngập niềm vui tinh tuyền do Thánh Thần ban tặng và sự khiêm nhường sâu sắc, khi bà thốt lên: “Bởi đâu tôi được diễm phúc này?”. Niềm vui của bà là một hình mẫu về sự đáp trả trong sáng và vị tha trước ân sủng của Thiên Chúa đang hoạt động nơi người khác.  
  • Lòng Hiếu Khách và Tình Liên Đới (Hospitalitas et Solidaritas): Mối quan hệ giữa bà Êlisabét và Đức Maria mang đến một hình mẫu đối lập triệt để với những câu chuyện về sự ganh đua của phụ nữ trong Cựu Ước (ví dụ: Sara và Hagar, Rakhen và Lêa). Người phụ nữ lớn tuổi, thuộc dòng dõi tư tế (Êlisabét) lại tôn vinh cô gái trẻ, chưa kết hôn và dễ bị tổn thương về mặt xã hội (Maria). Bà thực hành một “tình yêu bao dung” , chào đón và khẳng định thay vì phán xét hay làm cho xấu hổ. Cuộc gặp gỡ của họ là một hình mẫu mạnh mẽ về Giáo hội như một cộng đoàn đức tin được xây dựng trên sự nâng đỡ lẫn nhau, sự khích lệ và niềm vui chung trong các công trình kỳ diệu của Thiên Chúa.  
  • Sự Thấu Suốt Thiêng Liêng (Intellectus Spiritualis): Khả năng “nhìn thấy” thực tại thiêng liêng sâu xa đằng sau sự kiện thể lý—nhận ra Chúa của mình trong lòng Đức Maria—là một hồng ân trực tiếp của việc được “tràn đầy Thánh Thần”. Bà là một hình mẫu về sự phân định thiêng liêng và sự nhạy bén trước mặc khải của Thiên Chúa.  

Những Bài Học cho Đời Sống Kitô Hữu

  • Tin Tưởng vào Sự Quan Phòng của Thiên Chúa: Cuộc đời của bà Êlisabét là một sự khích lệ mạnh mẽ để chúng ta tin tưởng vào kế hoạch của Thiên Chúa, đặc biệt là trong những giai đoạn dài cầu nguyện mà không được đáp lời hoặc trong tình trạng “son sẻ” về mặt thiêng liêng.  
  • Sức Mạnh của một Con Tim Chào Đón: Chúng ta được mời gọi noi gương sự chào đón của bà Êlisabét—nhận ra và loan báo sự hiện diện của Đức Kitô nơi những con người và hoàn cảnh bất ngờ, đặc biệt là những người mà thế gian có thể bỏ qua, phán xét hoặc làm cho xấu hổ.  
  • Trở Thành Nguồn Động Viên: Giống như bà Êlisabét đã xác nhận và củng cố đức tin cho Đức Maria, chúng ta được mời gọi trở thành nguồn sức mạnh, sự công nhận và sự khích lệ đầy đức tin cho những người khác trong cộng đoàn của mình.  
  • Sống một Đời Sống Phụng Vụ: Câu chuyện của bà nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống của chúng ta phải được đan kết với lời cầu nguyện, ngợi khen và sự nhận biết những cuộc “viếng thăm” của Thiên Chúa trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.  

Kết Luận

Thánh Êlisabét mãi mãi là một di sản sống động, là bản lề giữa Giao Ước Cũ và Giao Ước Mới—một người phụ nữ của đức tin sâu sắc, sự thấu suốt tiên tri và niềm vui khiêm nhường. Bà là hình mẫu hoàn hảo của một tâm hồn trung tín, người đã được chuẩn bị bởi một cuộc đời công chính để có thể nhận ra, chào đón và loan báo Chúa của mình.

Cuộc đời bà mời gọi mỗi chúng ta vun trồng những nhân đức của bà: lòng tin kiên nhẫn vào thời điểm của Thiên Chúa, một trái tim không ghen tị mà biết vui với điều tốt của người khác, và một tinh thần rộng mở để nhận ra sự hiện diện ẩn giấu của Đức Kitô trong thế giới hôm nay. Bà dạy chúng ta rằng trong sự thinh lặng của việc chờ đợi và trong sự cởi mở của một trái tim chào đón, chúng ta cũng có thể được tràn đầy Thánh Thần và trở thành những chứng nhân cho niềm vui của Tin Mừng.

Lạy Thánh Êlisabét, người nữ công chính đã được diễm phúc cưu mang Đấng Tiền Hô và chào đón Thân Mẫu Chúa Trời, xin cầu cho chúng con. Xin dạy chúng con biết kiên nhẫn đợi chờ trong hy vọng, biết vui mừng trước ân sủng Chúa ban cho tha nhân, và biết mở rộng tâm hồn để nhận ra Chúa Giêsu đang viếng thăm chúng con mỗi ngày. Xin chuyển cầu cho các bà mẹ đang mang thai, cho những gia đình đang mong mỏi có con, và cho tất cả chúng con, để chúng con có thể chào đón Đức Kitô vào cuộc đời mình với cùng một đức tin vui mừng và lời tuyên xưng tiên tri như Mẹ. Amen.