Suy Niệm Lời Chúa
Thứ Bảy Tuần 13 Thường Niên
Lễ nhớ Thánh Antôn Maria Zaccaria, Linh mục
“Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì làm thế thì bầu da sẽ vỡ, rượu chảy mất, mà bầu cũng hư.” (Mt 9,17). Hình ảnh mà Chúa Giêsu sử dụng trong bài Tin Mừng hôm nay thật mạnh mẽ và mang tính cách mạng. Nó không chỉ là câu trả lời cho thắc mắc về việc ăn chay, mà còn là một tuyên ngôn về bản chất của Tin Mừng và một lời mời gọi khẩn thiết cho các Kitô hữu và cho toàn thể Giáo Hội trong mọi thời đại: can đảm đón nhận sự mới mẻ. Hôm nay, Phụng vụ cũng mừng lễ Thánh Antôn Maria Zaccaria, một nhà cải cách vĩ đại của thế kỷ 16, người đã dành cả cuộc đời để tạo ra những “bầu da mới” cho Giáo Hội. Cuộc đời của ngài là một minh chứng sống động cho sứ điệp Tin Mừng hôm nay.
Rượu mới là chính Đức Kitô
Trước hết, cần hiểu “rượu mới” là gì. Rượu mới không phải là một bộ luật mới, một triết lý cao siêu hơn, hay một hệ thống các nghi thức phức tạp hơn. “Rượu mới” chính là con người Đức Giêsu Kitô. Ngài là sự mới mẻ tuyệt đối của Thiên Chúa đến trong trần gian. Ngài tự gọi mình là “chàng rể”, và sự hiện diện của Ngài biến cuộc sống thành một tiệc cưới, một thời gian của niềm vui và hy vọng. Niềm vui Kitô giáo không đến từ việc tuân giữ luật lệ một cách hoàn hảo, nhưng đến từ mối tương quan thân tình với Chàng Rể là Đức Kitô.
Khi các môn đệ của Gioan hỏi về việc ăn chay, họ đang đứng trên lập trường của “bầu da cũ” – một nền đạo đức dựa trên sự chờ đợi, sám hối, và tuân giữ lề luật. Chúa Giêsu không bác bỏ giá trị của những điều đó, nhưng Ngài chỉ ra rằng một thực tại mới đã đến. Chàng Rể đang ở đây! Không thể buồn rầu, tang tóc khi niềm vui đang hiện diện.
Những “bầu da cũ” cần được thay thế
Nếu “rượu mới” là Đức Kitô và Tin Mừng của Ngài, thì “bầu da cũ” là tất cả những gì không còn khả năng chứa đựng sự sống động và sức mạnh biến đổi của Tin Mừng. Bầu da làm từ da thú, khi cũ đi, nó sẽ trở nên khô cứng, giòn và không thể co giãn. Nếu đổ rượu mới đang lên men vào, áp suất sẽ làm nó vỡ tung.
Ở cấp độ cá nhân, “bầu da cũ” là trái tim chai đá, là những thói quen tội lỗi, những định kiến, sự tự mãn, lòng kiêu ngạo, và nỗi sợ hãi thay đổi. Đó là não trạng cho rằng cách sống đạo hiện tại là đủ rồi. Đó là khi đức tin bị biến thành một danh sách những việc phải làm và không được làm, thay vì một cuộc phiêu lưu tình yêu với Thiên Chúa.
Ở cấp độ cộng đoàn và Giáo Hội, “bầu da cũ” là những cấu trúc, những thói quen mục vụ, những phương pháp truyền giáo đã trở nên lỗi thời, không còn phù hợp để loan báo Tin Mừng cho con người hôm nay. Đó là thái độ “chúng ta vẫn luôn làm theo cách này” mà Đức Thánh Cha Phanxicô thường xuyên cảnh báo. Trong Tông huấn
Niềm Vui của Tin Mừng, ngài mời gọi mọi người hãy “táo bạo và sáng tạo trong nhiệm vụ suy nghĩ lại các mục tiêu, cấu trúc, phong cách và phương pháp truyền giáo trong các cộng đoàn của mình”. Ngài nói rõ: “Giáo Hội yêu cầu tất cả chúng ta một vài thay đổi. Bà yêu cầu chúng ta từ bỏ những cấu trúc phù du; chúng không cần thiết!”.
Can đảm tạo nên những “bầu da mới”
Lời Chúa hôm nay là một lời mời gọi đến sự can đảm. Can đảm để nhìn nhận những “bầu da cũ” trong chính mình và trong cộng đoàn. Can đảm để từ bỏ chúng. Và can đảm để, với ơn Chúa Thánh Thần, tạo nên những “bầu da mới”. Lịch sử Giáo Hội là một chuỗi những cuộc “thay bầu da” như thế.
Thánh Phanxicô Assisi, khi nghe tiếng Chúa gọi “Hãy đi xây lại nhà Ta”, đã không chỉ sửa lại ngôi nhà nguyện San Damiano đổ nát, mà còn canh tân toàn thể Giáo Hội bằng cách tạo ra một “bầu da mới” là lối sống khó nghèo và khiêm hạ theo Tin Mừng triệt để.
Thánh Giáo hoàng Gioan XXIII, với lời cầu nguyện cho một “Lễ Hiện Xuống mới”, đã can đảm triệu tập Công đồng Vatican II, mở toang các cánh cửa của Giáo Hội để luồng gió mới của Chúa Thánh Thần thổi vào, làm tươi mới lại mọi sinh hoạt của Giáo Hội.
Và chính Thánh Antôn Maria Zaccaria được mừng lễ hôm nay, đã sống trong một thời kỳ Giáo Hội cần canh tân sâu sắc. Ngài đã đáp lại lời mời gọi đó bằng việc thành lập các hội dòng mới, những “bầu da mới” để chứa đựng “rượu mới” là tinh thần cải cách và lòng nhiệt thành tông đồ.
Kết luận
Sứ điệp về “rượu mới, bầu da mới” không phải là một điều gì xa vời, nhưng là một lời chất vấn trực tiếp cho mỗi người hôm nay. Câu hỏi đặt ra là: đâu là những “bầu da cũ” trong đời sống đức tin cá nhân? Đó có thể là những kinh nguyện đọc theo thói quen mà không có tâm tình, là sự lười biếng thay đổi một tật xấu, hay là thái độ xét đoán, khép kín trước những người khác biệt.
Trong đời sống giáo xứ, đâu là những “bầu da cũ”? Có phải là những hình thức sinh hoạt không còn thu hút giới trẻ? Có phải là những phương pháp mục vụ không còn chạm đến những con người ở “vùng ngoại biên”?
Xin Chúa, qua lời chuyển cầu của Thánh Antôn Maria Zaccaria, ban cho các tín hữu sự khôn ngoan để nhận ra đâu là “rượu mới” mà Chúa Thánh Thần đang tuôn đổ, và ban cho lòng can đảm để từ bỏ những gì cũ kỹ, hầu trở nên những “bầu da mới” mềm mại, linh hoạt, xứng đáng chứa đựng niềm vui và sự sống của Tin Mừng. Ước gì các tín hữu đừng sợ hãi sự mới mẻ, vì sự mới mẻ của Tin Mừng chính là Đức Kitô, Đấng hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một (x. Dt 13,8). Amen.


