Những Người Lữ Hành Hy Vọng

Trái Tim Vui Mừng – Ý Nghĩa Đích Thực của Sự Hoán Cải và Đền Tạ

Suy Niệm Lời Chúa

Lễ Thánh Tâm Chúa Giê-su

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay dẫn chúng ta đến đỉnh cao của mầu nhiệm: Trái Tim Vui Mừng của Thiên Chúa. Dụ ngôn Con Chiên Lạc không chỉ nói về lòng thương xót, mà còn mạc khải một sự thật sâu xa hơn: sự hoán cải của một tội nhân mang lại niềm vui khôn tả cho Thiên Chúa. Và chính trong niềm vui này, chúng ta khám phá ra ý nghĩa đích thực của việc đền tạ Thánh Tâm.

Hãy lắng nghe lại câu chuyện của Chúa Giêsu. Điều đáng chú ý không chỉ là hành động tìm kiếm của người mục tử, mà là phản ứng của ông khi tìm thấy con chiên. Ông không hề trách mắng hay trừng phạt nó. Trái lại, ông “vui mừng vác nó trên vai”. Niềm vui này không phải là một niềm vui riêng tư, thầm lặng. Nó lớn đến nỗi ông phải chia sẻ: “Về đến nhà, ông mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: ‘Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó'”. Niềm vui của người mục tử là một niềm vui mang tính cộng đồng, một niềm vui cần được loan báo và chia sẻ.  

Và rồi, Chúa Giêsu vén mở bức màn che mầu nhiệm của trời cao: “Tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối”. Đây là một tuyên bố làm đảo lộn mọi hệ giá trị của chúng ta. Logic của con người thường coi trọng sự ổn định, sự hoàn hảo, sự công chính. Nhưng logic của Thiên Chúa lại đặt niềm vui lớn nhất vào sự trở về, vào sự biến đổi, vào sự hoán cải. Điều này cho thấy Trái Tim Thiên Chúa không phải là một trái tim dửng dưng, vô cảm. Đó là một Trái Tim biết vui, và niềm vui lớn nhất của Ngài gắn liền với ơn cứu độ của chúng ta.  

Khi hiểu được điều này, chúng ta mới có thể hiểu đúng về việc “đền tạ” Thánh Tâm. Trong các mạc khải cho Thánh Margarita Maria, Chúa Giêsu đã than phiền về sự “vô ơn, khinh dể, lạnh nhạt và khinh miệt” mà Ngài phải chịu trong Bí tích Tình Yêu. Lời than phiền này không phải của một vị vua bị xúc phạm đến uy quyền, mà là của một người tình bị lãng quên. Do đó, việc đền tạ không phải là cố gắng xoa dịu một vị thần giận dữ bằng những hy sinh khổ chế. Đền tạ, trong linh đạo Thánh Tâm, là đáp lại một Tình Yêu bị thờ ơ, là an ủi một Trái Tim đang khao khát được yêu.  

Và cách đền tạ đẹp lòng Chúa nhất chính là mang lại niềm vui cho Trái Tim Ngài. Làm sao chúng ta có thể làm điều đó? Chính dụ ngôn hôm nay đã cho chúng ta câu trả lời: bằng cách “ăn năn sám hối” và giúp người khác cũng ăn năn sám hối. Mỗi lần chúng ta thành tâm trở về với Chúa qua bí tích Hòa Giải, mỗi lần chúng ta giúp một người anh em tìm lại được con đường đức tin, mỗi lần chúng ta tha thứ cho người xúc phạm đến mình, là mỗi lần chúng ta mang lại một “lễ hội trên trời”. Mỗi linh hồn được cứu là một hành vi đền tạ sống động và cao quý nhất.

Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã đi đến tận cùng của linh đạo này khi ngài tự hiến mình làm “nạn nhân của holocaust cho Tình Yêu Thương Xót” của Chúa. Ngài không muốn dâng mình cho sự Công Thẳng, mà cho Tình Yêu, để đón nhận những “làn sóng dịu dàng vô tận” mà thế gian đã từ chối, qua đó an ủi Trái Tim Chúa. Ngài hiểu rằng điều làm Chúa đau khổ nhất không phải là tội lỗi của chúng ta cho bằng sự chúng ta không tin vào tình yêu tha thứ của Ngài.  

Hôm nay, chúng ta được mời gọi nhìn lại mối tương quan của mình với Chúa. Tôi có tin rằng sự trở về của tôi, dù nhỏ bé và yếu đuối, cũng đủ sức làm cho cả triều thần thiên quốc vui mừng không? Tôi có dám biến cuộc đời mình thành một lời đền tạ, không phải bằng sự sầu não, nhưng bằng niềm vui của một người con được yêu thương và bằng nỗ lực chia sẻ tình yêu đó cho tha nhân không? Xin Trái Tim Vui Mừng của Chúa Giêsu biến đổi tâm hồn chúng ta, để chúng ta không còn sống trong sợ hãi, nhưng trong niềm vui của ơn tha thứ, và trở thành những tông đồ mang niềm vui của Tin Mừng cứu độ đến cho thế giới. Amen.