Suy Niệm Thứ Năm Tuần 12 Thường Niên
26.06.2025
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Thầy: “Lạy Chúa, Lạy Chúa”, là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. (Mt 7, 21-22)
Bài Tin Mừng hôm nay kết thúc Bài Giảng Trên Núi bằng một lời cảnh báo trang trọng và dứt khoát của Chúa Giêsu: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! lạy Chúa!’ là sẽ được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi”. Lời này như một nhát gươm phân định, cắt đứt mọi ảo tưởng về một đức tin chỉ dựa trên lời nói hay những biểu hiện bên ngoài. Nó buộc chúng ta phải đối diện với câu hỏi cốt tử: “Thi hành ý muốn của Cha” thực sự có nghĩa là gì? Để trả lời, Phụng vụ dẫn chúng ta trở về với câu chuyện của tổ phụ Abram và Sarai, một minh họa kinh điển về sự đối lập giữa ý muốn của Thiên Chúa và kế hoạch của con người.
Trái Tim Nôn Nóng: Xây Dựng Tương Lai Bằng Đôi Tay Mình
Trong Bài Đọc I, bối cảnh được đặt ra rất rõ ràng: “Bà Sarai vợ ông Áp-ram không sinh con”. Đã mười năm trôi qua kể từ khi họ đến đất Canaan, mười năm sống với lời hứa của Thiên Chúa về một dòng dõi đông như sao trên trời, nhưng thực tại vẫn là một sự im lặng, một sự trống vắng. Sự chờ đợi kéo dài đã bào mòn đức tin và sự kiên nhẫn của họ. Chính trong mảnh đất của sự nôn nóng này, kế hoạch của con người đã nảy mầm. Bà Sarai đề nghị: “Này, Chúa không cho tôi sinh con, ông hãy ăn ở với nữ tỳ của tôi, may ra nhờ nó, tôi có con cháu”.
Bề ngoài, đây có vẻ là một giải pháp hợp lý theo phong tục thời đó, một nỗ lực để thực hiện lời hứa của Thiên Chúa. Nhưng về bản chất, đây là một sự thất bại về đức tin. Thay vì tiếp tục tín thác vào quyền năng và thời điểm của Thiên Chúa, họ đã quyết định hành động theo cách riêng của mình. Họ tìm cách “hoàn thiện trong xác thịt những gì đã được bắt đầu bởi Thánh Thần” , một trích dẫn từ thư của Thánh Phaolô gửi tín hữu Galát (Gl 3:3) rất phù hợp với hoàn cảnh này. Họ đã nghe Lời Hứa của Chúa, nhưng thay vì “thực hành” Lời ấy bằng cách kiên nhẫn tin cậy, họ lại “thực hành” kế hoạch của riêng mình. Đây chính là hành động “xây nhà trên cát” nguyên thủy. Nền móng cho tương lai dòng dõi của họ không còn là Lời Hứa vững chắc của Thiên Chúa, mà là sự lo lắng, toan tính và nôn nóng mỏng manh của con người. Họ đang cố gắng “giúp đỡ” Thiên Chúa, một sự cám dỗ tinh vi mà ngay cả những người tin tưởng nhất cũng có thể mắc phải.
Mùa Gặt Đắng Cay: Hoa Trái Của Việc Bất Tuân
Hậu quả của việc xây dựng trên nền cát này đến gần như ngay lập tức. Ngôi nhà của Abram không cần đợi bão tố từ bên ngoài, nó đã bắt đầu rạn nứt từ bên trong. “Khi nàng [Hagar] thấy mình thụ thai thì khinh dể bà chủ”. Sự kiêu ngạo của người nữ tỳ đã khơi lên ngọn lửa ghen tuông và cay đắng nơi bà chủ. Bà Sarai, người khởi xướng kế hoạch, giờ đây lại đổ lỗi cho chồng: “Ông đối xử bất công với tôi… Xin Chúa xét xử giữa tôi và ông”. Về phần mình, ông Abram đã trốn tránh trách nhiệm lãnh đạo của một người chủ gia đình, ông thụ động và trả lời một cách yếu ớt: “Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý”.
Sự tàn nhẫn của Sarai và sự thoái thác của Abram đã đẩy Hagar đến bước đường cùng, khiến bà phải chạy trốn vào hoang địa. Toàn bộ cấu trúc gia đình sụp đổ trong hỗn loạn của những đam mê không được kiểm soát: kiêu ngạo, ghen tuông, giận dữ, và sợ hãi. Những hậu quả này chính là “hoa trái” mà Chúa Giêsu đã nói đến trong đoạn văn ngay trước đó (Mt 7:16-20), những hoa trái xấu không thể chối cãi, cho thấy cái “cây” là kế hoạch của họ vốn dĩ đã “xấu”. Sự xung đột này chính là một “sự sụp đổ tan tành” (Mt 7:27) ở quy mô vi mô của một gia đình.
Tiếng Vọng Trong Tin Mừng: Cám Dỗ Của Sự “Nhiệt Thành” Giả Tạo
Câu chuyện này là một tấm gương soi chiếu cuộc sống đức tin của chính chúng ta. Bao nhiêu lần chúng ta, cũng giống như Sarai và Abram, theo đuổi những mục tiêu tốt đẹp – xây dựng một gia đình hạnh phúc, một giáo xứ vững mạnh, một sự nghiệp thành công – nhưng lại dùng những phương thế của riêng mình, thiếu kiên nhẫn và không cầu hỏi ý Chúa? Chúng ta có thể nhầm lẫn sự bận rộn, lo lắng và hoạt động sốt sắng của mình với việc “thi hành ý muốn của Cha”.
Những người mà Chúa Giêsu nói đến trong Tin Mừng, những người kêu “Lạy Chúa, Lạy Chúa” và nhân danh Ngài mà “nói tiên tri, trừ quỷ, làm nhiều phép lạ” , có thể cũng đang rơi vào cùng một cái bẫy. Họ tích cực “làm việc cho Chúa”, nhưng có lẽ họ không thực sự sống trong sự vâng phục và tín thác vào ý muốn sâu xa của Ngài. Họ có thể đang xây dựng một “bảng thành tích” tôn giáo ấn tượng để trình diện trước mặt Chúa và mọi người, thay vì xây dựng một mối tương quan thân mật, khiêm tốn và vâng phục với Ngài. Họ xây dựng ngôi nhà của mình trên cát của những thành tựu hữu hình, mà quên mất rằng nền đá duy nhất là chính Thánh Ý của Chúa Cha.
Lời nguyện
Lạy Chúa, xin cho chúng con ơn khôn ngoan để nhận ra sự khác biệt mong manh giữa những kế hoạch tốt đẹp của chúng con và Thánh Ý nhiệm mầu của Ngài. Xin ban cho chúng con lòng kiên nhẫn của các thánh, để chúng con biết chờ đợi thời điểm của Chúa, và ban cho chúng con lòng can đảm để xây dựng cuộc đời mình trên nền tảng vững chắc của sự tín thác, chứ không phải trên nền cát lún của sự nôn nóng và toan tính của bản thân. Amen.


